"Thực hành ái ngữ nghe dễ nhưng làm rất khó. Sau bài học hôm nay, em quyết định thực hành tịnh khẩu 2 giờ mỗi ngày, đặc biệt những lúc gần người hay làm em mất kiểm soát cảm xúc nhất, tốt hơn nên tránh xa."
Sáng nay mình học về tập trung, và mình thấy thích thú với khái niệm Tập trung như chiếc vòi xịt cũng như sức mạnh tẩy rửa của nó. Mình sẽ không vừa nghe pháp thoại vừa nấu ăn hay rửa chén nữa.
Đúng là mình đã phải nghe qua lại đến 2-3 lần mới cảm hết bài giảng pháp của các thầy khi làm song song hai việc. Và mình nghĩ đến việc trái xoài sẽ rất ngon nếu mình tập trung ăn xoài ngay lần đầu tiên.
Ngày thiền định thứ Mười Hai. Mười Hai là con số yêu thích của mình. Và buổi học hôm nay nói về cái Tôi, Bản Ngã. Bỏ cái Tôi ích kỷ, Bỏ cái Muốn tham lam, tự Hạnh Phúc sẽ tồn tại. Điều mình biết đã lâu, nhưng sau nhiều đau thương mới dần dần tỉnh thứ.
Mình hãi hùng nhớ lại những gắn kết bào mòn tâm hồn mình. Việc gắn kết với tiền làm mình trở nên ham kiếm tiền đến mức không còn là mình nữa, đến lúc có thật nhiều tiền cũng là lúc có thật nhiều quyết định sai lầm ngay sau đó, một sự phát triển thụt lùi. Việc gắn kết với tình yêu làm mình mong muốn thay đổi cả bản thân mình lẫn người mình yêu, một ý nghĩ điên rồ theo lý thuyết của tâm trí là cả hai sẽ phải tốt hơn, rồi cuối cùng những tác động thô bạo khiến mình như bị bức tử trong cuộc sống hôn nhân, nhờ đã cho phép mình chết đi mà mình được tái sinh một lần nữa.